Ba nhân tám rõ ràng là 24, vì sao Khổng Tử lại trả lời là 23? Hãy xem câu chuyện dưới đây để nghe ông giải thích…
Nhan Uyên ham học hỏi, là một đệ tử của Khổng Tử, tính tình tốt bụng. Một ngày nọ, trên đường đi làm việc, Nhan Uyên thấy một đám đông ồn ào trước cửa tiệm vải. Anh bước đến hỏi, mới biết là đang có tranh chấp giữa người mua và người bán vải.
Chỉ nghe người mua hét lớn: “Ba nhân tám là 23, sao ông cứ đòi ta 24 đồng?”
Nhan Uyên đến trước mặt người mua, lễ phép nói: “Vị đại ca này, ba nhân tám là 24, sao có thể là 23 được? Anh tính sai rồi, không nên cãi lộn ầm ĩ nữa”.
Người mua không phục, chỉ thẳng mặt Nhan Uyên nói: “Ai cần ngươi phân xử hay sao? Ngươi biết tính toán sao? Muốn phân xử chỉ có cách tìm Khổng phu tử, đúng hay sai hãy để ông ấy định đoạt. Đi! ta hãy tìm ông ấy để phân xử”.
Nhan Uyên đáp: “Được. Nếu Khổng phu tử nói anh sai, vậy xử lý sao?”
Người mua nói: “Nếu ta sai, hãy lấy đầu ta. Nhà ngươi sai thì sao?”
Nhan Uyên trả lời: “Nếu tôi sai, tôi sẽ từ quan”.
Hai người đánh cuộc với nhau như thế, cũng đã tìm gặp được Khổng Tử.
Khổng Tử nói: “Ba nhân tám là 23”, Nhan Uyên lòng không phục.
Khổng Tử hỏi rõ tình huống, rồi quay sang Nhan Uyên cười nói: “Ba nhân tám là 23 đó! Nhan Uyên, con thua rồi, lấy mũ quan xuống đem cho người ta đi”.
Nhan Uyên trước giờ chưa bao giờ cãi lại sư phụ. Nghe Khổng Tử nói mình sai, anh đành tháo mũ xuống giao cho người mua kia. Người mua nhận mũ, đắc ý rời đi.
Đối với lời phân xét của Khổng Tử, Nhan Uyên biểu hiện là tuân theo, nhưng trong tâm lại không phục. Anh cho rằng Khổng Tử già rồi đâm ra hồ đồ, liền không muốn ở lại học tập Khổng Tử nữa.
Ngày hôm sau, Nhan Uyên quay lại lấy cớ nhà có việc muốn xin nghỉ học…Khổng Tử rất rõ tâm tư Nhan Uyên, nhưng không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Trước khi đi, Nhan Uyên quay lại cáo biệt Khổng Tử. Khổng Tử muốn Nhan Uyên trở về nhà bình an, cũng dặn dò hai câu:
“Cổ thụ nghìn năm không náu thân, sát nhân không rõ chớ động thủ”.
Nhan Uyên đáp lại một câu: “Con xin ghi nhớ”, rồi rời đi.
Trên đường về, gió thổi mây dâng, sấm rung chớp giật, trời muốn đổ mưa to. Nhan Uyên tiến đến một cây đại thụ mục rỗng bên ven đường, muốn tránh mưa.
Anh đột nhiên nhớ lại lời Khổng Tử đã nói: “Ngàn năm cổ thụ không náu thân”…
Nghĩ thầm, sư đồ một lòng, anh nghe theo lời sư phụ, tránh xa khỏi cái cây rỗng. Vừa rời đi không xa thì nghe một tiếng sấm, sét đã đánh tan cây cổ thụ kia.
Nhan Uyên kinh ngạc: “Câu đầu sư phụ nói đã ứng nghiệm sao? Chẳng lẽ ta còn có thể sát nhân ư?”
Khi về tới nhà thì trời cũng đã khuya. Không muốn kinh động người nhà, Nhan Uyên dùng bảo kiếm mang theo bên người để đẩy chốt cửa phòng nơi thê tử của anh đang ngủ.
Đến bên giường, sờ lại thấy hai người nằm hai bên giường. Nhan Uyên vô cùng tức giận, giơ kiếm định chém, lại nghĩ đến câu nói thứ hai của Khổng Tử: “Sát nhân không rõ chớ động thủ”, bèn đốt đèn lên xem, hóa ra một người là thê tử, người kia là muội muội của anh.
Ngày hôm sau, Nhan Uyên quay trở lại, thấy Khổng Tử liền quỳ xuống nói: “Sư phụ, hai câu người nói đã cứu ba người là con, vợ con và muội muội của con đó! Sao người lại biết trước chuyện sẽ xảy ra vậy?”
Khổng Tử có đúng là có thể nhìn trước được tương lai? Hãy cùng xem tiếp…
Nhan Uyên cảm thấy kính phục sâu sắc, cũng đã biết được ẩn ý của Khổng Tử
Khổng Tử đỡ Nhan Uyên dậy và nói: “Ngày hôm qua thời tiết khô nóng, đoán chừng sẽ có cơn dông, nên ta nhắc nhở con: “Ngàn năm cổ thụ không ai náu thân”, con lại mang khí bực trong người, trên thân đeo bảo kiếm, cho nên ta khuyên con “sát nhân không rõ chớ động thủ”.
Nhan Uyên vừa vái lạy vừa nói: “Sư phụ liệu sự như thần, đệ tử mười phần kính nể!”
Mạng người quan trọng hay địa vị quan trọng?
Khổng Tử lại nói tiếp: “Ta biết rõ con xin phép về nhà nghỉ là mượn cớ, thật ra cho rằng ta đã già nên hồ đồ rồi, không muốn học ta nữa. Con nghĩ xem, ta nói ba nhân tám bằng 23 là đúng, con thua, bất quá là thua cái mũ quan kia, nếu ta nói ba nhân tám bằng 24 mới đúng, người mua kia thua, đây là một mạng người đó. Vậy con nói xem, chức vị quan trọng hay mạng người quan trọng hơn?”
Nhan Uyên bỗng nhiên tỉnh ngộ, quỳ gối trước mặt Khổng Tử mà thưa: “Sư phụ trọng đại nghĩa coi nhẹ tiểu tiết, đệ tử còn tưởng rằng Sư phụ vì lớn tuổi mà thiếu minh mẫn, đệ tử hổ thẹn vạn phần”.
Từ đó về sau, bất luận Khổng Tử đi đến đâu, Nhan Uyên theo đến đó không rời sư phụ.
Trong một bài hát tuyệt vời của Khắc Lý Lâm: “Nếu như mất đi bạn, được cả thế giới cũng để làm gì?”
Cũng như vậy, đôi khi bạn tranh đấu giành được điều bạn cho là lẽ phải, nhưng điều mất đi có lẽ còn quan trọng hơn,
Luôn luôn phân rõ sự tình nặng nhẹ, đừng gắng sức tranh giành, rồi sau hối hận không kịp.
Rất nhiều chuyện không cần tranh giành, lùi một bước biển rộng trời cao.
Hơn thua với khách hàng, thắng ấy cũng là thua (khi sản phẩm mới cần đổi mẫu, bạn sẽ biết).
Hơn thua với ông chủ, thắng ấy cũng là thua (cuối năm lúc đánh giá thành tích, bạn sẽ biết).
Hơn thua với người già, thắng ấy cũng là thua (người ta không để ý tới bạn đâu, bạn vẫn phải tự mình làm thôi).
Hơn thua với bằng hữu, thắng ấy cũng là thua (làm không tốt sẽ mất đi một người bạn).
Lá trà nhờ nước sôi mới có thể tỏa ra mùi hương thơm ngát,
Sinh mệnh vượt qua bao trắc trở, mới để lại tiếng thơm cho đời…
Hiểu được điều đó sẽ luôn luôn cảm ơn cuộc đời… vậy là hạnh phúc nhất đấy.
Giáo dục là một vấn đề vô cùng trọng yếu,
Bất luận điều gì chưa rõ, hãy cùng nhau bàn bạc giải quyết.
Nếu không, sai một niệm có thể sẽ hỏng một đời…
Thật là những suy nghĩ sâu sắc!
Theo daikynguyenvn.com
Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015
Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015
Nếu có chút kiến thức về tài chính thì đâu đến nỗi.
Những tỉ phú hết tiền ở Phú Quốc
Nhiều nông dân, ngư dân đã dời đi để nhường đất cho những dự án lớn ở Phú Quốc - Ảnh: Tiến Trình
“Ở Phú Quốc này đôi khi trúng đất còn giàu hơn... trúng số” - một ngư dân ở Hàm Ninh nói và kể trong vài năm trở lại đây, hàng xóm của ông đã có nhiều người từng trải qua cảm giác được làm tỉ phú.
“Hôm trước thấy mấy ông đi biển, không tiền mua dầu còn mượn tiền tôi. Bây giờ mấy ổng bỏ ghe cộ, làm đại gia hết rồi... Nhưng giàu như họ tui không ham...” - người đàn ông tặc lưỡi, kể về những tỉ phú giàu lên nhờ bán đất.
Ngồi phía sau xe chạy qua con đường đất đỏ chi chít bản rao bán đất, một cán bộ hưu trí xã Hàm Ninh liên tục chỉ tay hai bên: “Chỗ này người ta bán rồi, chỗ này cũng bán hết rồi, bán sạch, giờ phải đi ở đậu, ở bạc người ta”.
Ông nói bằng sự ngậm ngùi khi nhắc về những người cố cựu đến đây khai phá, những người từng là hàng xóm của ông.
Đất đai khai phá của họ một ngày có người đến mua bằng số tiền mà cả đời họ không dám mơ nhìn thấy. Xài hết nhanh số tiền lớn, họ lại trở về ở đậu trên chính mảnh đất mà mình đã khai phá
Trúng đất dễ hơn
trúng số
Bức tranh tương lai được vẽ ra cho Phú Quốc khiến người nhiều tiền ở khắp nơi nhanh chân ra đảo xí phần cho mình một vị trí đất đẹp. Những bờ cát vàng vốn là nơi phơi lưới, phơi cá tôm của ngư dân trở nên đắt giá trong nhãn quan nhà đầu tư.
Nhiều ngư dân tần tảo, sống yên bình bên vườn dừa, bãi cát... phút chốc được khoác lên chiếc áo tỉ phú để rời khỏi nơi mình sinh sống, nhường đất cho những công trình phục vụ du lịch. Phú Quốc có thêm một tỉ phú thì gần như có thêm một người mất đất, bỏ nghề.
Ông T.K. (ấp Bãi Bổn, xã Hàm Ninh) kể trước nhà ông đi đánh lưới ghẹ. Cuộc sống khó khăn đến mức ông tìm vay 500.000 đồng mua mới tấm lưới cũng không ở đâu có. Lúc ấy, một phụ nữ được một người dân giới thiệu tìm đến gặp ông.
Chuyện vãng một hồi, người này ra sau ngắm nghía vườn dừa, bãi cát nhà ông rồi phán một câu: “Tui mua đất anh giá 12 tỉ đồng, anh bán không?”. Ông K. kể lúc ấy ông không hiểu người khách này nói thật hay đùa và 12 tỉ đồng lớn tới cỡ nào.
Nhiều nông dân ở Phú Quốc nói rằng thời gian làm tỉ phú với họ cũng giống như một giấc mơ. “Giấc mơ” ấy cứ đến với rất nhiều người dân xứ đảo.
Từ bắc đảo Gành Dầu, qua Hàm Ninh, xuống nam đảo An Thới, lên Dương Tơ... những ngày này ở đâu cũng có thể nghe kể câu chuyện về những tỉ phú giàu lên bất ngờ nhờ trúng đất.
Thời gian trở lại đây, khi Phú Quốc lên cơn sốt đất cao độ, trên đảo càng xuất hiện nhiều tỉ phú hơn với số tiền có được nhờ đất ngày càng lớn hơn.
Mới đây ở ấp Đường Bào (xã Dương Tơ), gia đình anh chàng sửa máy cắt cỏ vừa bán 1ha đất giá 40 tỉ đồng.
Anh chàng mua chiếc ôtô bảy chỗ chạy vòng vòng làng xóm vài hôm rồi cũng cởi áo trở lại nghề sửa máy cắt cỏ. Nghe tin nhà anh có tiền to, mấy hôm trước trộm đạo thừa lúc đêm vài lần tìm đến hỏi thăm.
Cũng gần đó, hai anh em nhà Hữu, Hiền vừa trúng đất trên 40 tỉ đồng đã có kế hoạch mở cây xăng; ở An Thới, một giáo viên trúng đất 14 tỉ đồng xây biệt thự, sắm ôtô; ở Bãi Bổn, một ngư dân vừa bán đi phần đất có bãi cát trước nhà để trả nợ...
Ở Phú Quốc, cảm giác “bỗng dưng làm tỉ phú” từng đi qua nhiều gia đình vốn chỉ biết tiền vụn, tiền dăm. Nhiều người cầm tiền tỉ trong tay nhưng chẳng biết làm gì với số tiền vượt quá tầm quản lý của mình.
Cũng khắp nơi trên hòn đảo này, hàng loạt tỉ phú bỗng chốc nổi tiếng khắp nơi từ trúng đất đã âm thầm “bốc hơi”.
Số tiền đưa họ lên một vị thế khác trong cuộc sống không còn, họ tự an ủi coi đó là một trải nghiệm. Ra Phú Quốc, không hiếm khi gặp anh xe ôm, anh thợ hồ, anh đánh lưới... biết qua cảm giác làm tỉ phú.
Sau khi xài hết tiền bán đất, ông Cao Ngọc An (ấp Bãi Vòng, xã Hàm Ninh) trở lại cuộc sống nghèo khó, bệnh tật, hằng ngày kiếm sống bằng từng chuyến biển - Ảnh: Tiến Trình
Trở lại kiếp nghèo
“Ông Tư B. hả, ông về đất liền chăn vịt rồi...” - một người dân sống trong căn nhà tạm gần dự án khách sạn 5 sao ở Đường Bào thoáng bất ngờ khi có người hỏi đến hàng xóm cũ của ông ta.
Nhiều năm về trước, ông B. được gần xa chú ý khi có tin ông trúng đất tiền tỉ. Nhiều người tìm đến nhà ông kể than về gia cảnh, nhắc chuyện tình thân... Có tiền, ông B. cũng không ngần ngại phóng khoáng với mọi người.
Một thanh niên trong xóm kể cuộc sống bắt đầu khó khăn với tỉ phú này khi vợ ông qua đời. Số tiền có được từ bán đất đã bị cung cách tiêu xài lớn làm chúng nhanh chóng “bốc hơi”.
Không nghề, hết đất, không thể sống ở xứ đảo đắt đỏ, ông B. âm thầm cuốn gói vào đất liền sinh sống với công việc dễ tìm là đi chăn vịt mướn.
“Tôi thấy ở đấy một người có chừng 13 tỉ đồng là nghèo. Còn có chừng 30 tỉ mới chỉ là tương đối. Vì bán đất rồi cầm tiền mua lại miếng đất trên đảo là không dễ...” - ông Trần Văn Xe (61 tuổi, ở khu phố 4, thị trấn An Thới) phán một câu khiến người nghe không khỏi ngạc nhiên.
Hỏi ra mới biết ông đang nói về trường hợp của chính mình.
Nhà ông Xe trúng đất khi lần lượt bán đi những thửa đất ở Bãi Sao, một trong những bãi tắm đẹp nhất Phú Quốc. Cầm trong tay 14,6 tỉ đồng, ông Xe mua miếng đất khác “thủ thân”, số còn lại cho con cái, cất cho mình quán ăn nhỏ và vài phòng nghỉ cho khách thuê.
Ông Xe lý giải về sự cạn túi của mình rất nhanh do: “Ở Phú Quốc khó giữ tiền lắm. Có tiền mình xài hơi mạnh tí là bay hết”. Ông Xe nói, nhớ lại số tiền lớn mà ông từng có đã hết nhanh khiến ông thấy tiếc. Không phải tiếc đồng tiền đã xài, mà tiếc vì đã bán đất.
Ông nói khi có tiền nhiều, ông đã xài “hạn chế” hơn người khác. Không như nhà ông Năm Đ. cách đó không xa.
Hàng xóm nói nhà ông Năm Đ. từng trúng đất đến 25 tỉ đồng, nhưng giờ con cái phải đốt than, giăng lưới, bắt ốc... kiếm sống qua ngày. Hay như nhà ông bà Năm P., ông Ba C. ở An Thới cũng từng bán vài mẫu đất, cầm tiền tỉ nhưng rồi nhanh chóng trắng tay.
Gần nhà ông Xe, bà Hà Thị Bạch Chí (52 tuổi) cũng không nhớ nổi số tiền bán 15 mẫu đất bãi biển đã tan biến vào đâu.
Bà chỉ nhớ trong số rất nhiều tỉ đồng đó bà đã cất được căn nhà trên 300 triệu đồng, sắm được chiếc ghe cho con đi đánh lưới ghẹ, đặt tôm tích... còn lại khi nhắc đến số tiền cực lớn mà trong đời từng có, bà chỉ biết... cười trừ.
“Tui bán được nhiều đất lắm chú. Nhưng thấy ai khó khăn là tui “bao la”, mà “bao la” quá thì bây giờ làm sao còn”.
Bà Chí nói đất bãi biển của bà bán ngày trước bây giờ trở thành điểm du lịch danh giá ở Phú Quốc. Nhưng bờ cát mịn nằm trong eo biển kín gió mà gia đình bà có công khai phá ngày trước đến giờ chỉ dành cho người có tiền. Bình thường có lẽ gia đình bà ít cơ hội lui tới.
Một cán bộ ở xã Hàm Ninh nói số tiền bán đất đã mang đến nhiều tệ nạn cho những gia đình vốn xưa kia nghèo khó nhưng sống đạm bạc, đầm ấm.
Như nhà anh N.V.T. sau khi bán 3 mẫu đất với số tiền hơn 20 tỉ đồng, anh này sa vào nhậu nhẹt, đá gà, bao lô đề, cá độ bóng đá và... bỏ vợ. Như nhà ông L.V.Đ. ở Bãi Vòng sau khi bán đất tiền tỉ thì các con ông đâm ra bài bạc.
Đánh bạc ở đảo chưa “đã tay”, con trai của ông Đ. còn ôm tiền sang Campuchia nướng vào casino. Hết tiền, anh này cầm mạng cho tổ chức bài bạc, buộc ông Đ. phải mang 300 triệu đồng sang Campuchia chuộc đứa con hư hỏng về lại đảo.
“Ở Hàm Ninh này thiếu gì gia đình bán đất được tiền lớn rồi suy sụp cháu ơi” - một người dân cố cựu cho biết và nói nhiều gia đình khi có tiền nhiều đã bỏ nghề biển, nghề rẫy. Ông bấm ngón tay: “Nhà ông H. bán 3 mẫu đất xài hết tiền, giờ sống kiếp làm thuê làm mướn; nhà ông B. ở Bãi Vòng bán hết đất, xài hết tiền, giờ lại lao vào tranh chấp đất đai...”.
Nói thế cũng không phải những người dân trở thành tỉ phú nhờ trúng đất ở Phú Quốc đều sa vào hư hỏng, bài bạc, hoang phí. Như câu chuyện của anh thợ hồ Bùi Minh Công ở An Thới.
Số tiền tỉ từ bán đất không còn, bà Bạch Chí hằng ngày kiếm “bạc cắc” từ công việc kết chì cho lưới ghẹ - Ảnh: Tiến Trình
Trước đây anh Công có chiếc ghe nhỏ đánh lưới gần bờ. Mỗi ngày anh cũng kiếm được vài trăm ngàn đồng, đủ cho vợ chồng anh nuôi hai con ăn học. Năm trước, anh phải rời nơi ở để nhường đất cho một dự án du lịch.
Nhận tiền tỉ trong tay hôm trước, hôm sau người ta thấy anh Công đi... xin việc làm thợ hồ. Số tiền nhận được từ bồi hoàn giải tỏa, anh Công mua một miếng đất, cất căn nhà khác cho vợ con. Còn lại anh gửi cả vào ngân hàng để các con lớn lên có vốn lập nghiệp.
Hôm gặp chúng tôi tại công trình làm nhà tái định cư cho các hộ dân bị quy hoạch giải tỏa, anh quẹt mồ hôi cười hiền khi nghe chúng tôi gọi anh là tỉ phú: “Đừng gọi thế, tui không sống nghề... tỉ phú”.
“Bây giờ tiền bao nhiêu xài cũng hết, chỉ có nghề nghiệp, có đất đai mới ổn định được cuộc sống trên đảo” - anh Nguyễn Văn Tiến (ấp Đường Bào) nói và cho biết nhà anh còn gần 3 mẫu đất. Mới hôm trước có người năn nỉ anh bán lại 1.000m2 đất với giá 8,5 tỉ đồng, anh thẳng thừng từ chối.
“Bây giờ người Phú Quốc cũng biết giữ đất lắm rồi. Nhưng chỉ lo một nỗi ở đây đất đẹp thì trở thành đất dự án hết, người dân trước sau cũng phải dời đi” - một nông dân thở dài.
Theo TIẾN TRÌNH - DUY KHÁNH
Tuôi trẻ
Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015
LỜI DẠY CỦA ĐỨC KHỔNG TỬ
LỜI DẠY CỦA ĐỨC KHỔNG TỬ
Đọc hết mới là kẻ trọng đạo lý, hiểu hết mới mong có nhân cách hơn người.
Hình hài của mẹ cha cho
Trí khôn đời dạy, đói no tự mình
Sang hèn trong kiếp nhân sinh
Buồn vui sướng khổ thường tình thế thôi
Không hơn hãy cố gắng bằng người
Cho thiên hạ khỏi ai cười ai khinh
Có chí thì ham học
Bất chí thì ham chơi
Trí khôn tạo nên người
Đức nhân tìm ra bạn
Thành đạt nhờ đức dày
Làm nên nhờ có thầy
Đủ đầy nhờ có bạn
Gái ngoan nhờ đức hạnh
Trai mạnh nhờ lực cường
Tươi đẹp lắm người thương
Lực cường nhiều kẻ mạnh
Dễ thích nghi thì sống
Biết năng động thì nên
Đủ tài trí làm nên
Đủ sức bền thì thắng
Biết mình khi hoạn nan
Hiểu bạn lúc gian nguy
Nghèo hèn bởi tự ti
Ngu si vì tự phụ
Tài đức cao hơn phú
Hạnh phúc đủ hơn giàu
Sống trung tín bền lâu
Tình nghĩa sâu hạnh phúc
Đủ tài thì đỡ cực
Đủ sức thì đỡ nghèo
Dốt nát hay làm theo
Hiểu biết nhiều thì lợi
Hỏng việc thì hấp tấp
Va vấp bởi vội vàng
Cảnh giác với lời khen
Bình tâm nghe lời trách
Quá nghiêm thì ít bạn
Dễ dãi bạn khinh nhờn
Không hứa hão là khôn
Không tin xằng ít vạ
Làm ơn đừng mong trả
Được ơn nhớ đừng quên
Nhu nhược bị ép trèn
Quá cương thì bị gãy
Cái quý thì khó thấy
Dễ lấy thường của tồi
Của rẻ là của ôi
Dùng người tội sinh vạ
Đẹp lòng hơn tốt mã
Nền nã hơn kiêu kì
Thận trọng từng bước đi
Xét suy khi hành động
Hiểu biết nhiều dễ sống
Luôn chủ động dễ thành
Thận trọng trước lợi danh
Giữ mình đừng buông thả
Tránh xa phường trí trá
Tai vạ bởi nể nang
Tài giỏi chớ khoe khoang
Giàu sang đừng kênh kiệu
Học bao nhiêu vẫn thiếu
Học bao nhiêu chẳng thừa
Nhân đức chớ bán mua
Được thua không nản trí
Đủ đức tài bớt lụy
Đủ dũng khí chẳng hàng
Có vợ đảm thì sang
Có bạn vàng thì quý
Đói nghèo vì bệnh sĩ
Quẫn trí dễ làm liều
Tỉnh táo với tình yêu
Biết điều khi yếu thế
Lo việc nhà chớ kể
Ân nghĩa chớ đếm đong
Người phúc lộc nhờ nguồn
Sống bất nghĩa tai ương
Sống bất lương tù ngục
Phải cầu xin là nhục
Phải khuất phục là hèn
Hay đố kị nhỏ nhen
Hay ép trèn độc ác
Lắm gian truân càng sáng
Nhiều hoạn nạn càng tinh
Với mình phải nghiêmminh
Với chúng sinh thân ái
Đang thắng phòng khi bại
Gặt hái phòng mất mùa
Thói quen thường khó chừa
Say sưa thường khó tỉnh
Sống ỉ lại ăn sẵn
Dễ bạc phân tán mình
Sống dựa dẫm ngu đần
Sống bất cần phá sản
Hay đua đòi hoạn nạn
Quá nể bạn tai ương
Gia đình trọng yêu thương
Sống nhịn nhường hỉ hả
Thiếu tình thương man trá
Gắn vàng đá cũng tan
Biết dạy dỗ con ngoan
Chịu bảo ban con giỏi
Tinh khôn nhờ học hỏi
Cứng cỏi nhờ luyện rèn
Sống vì nhau dễ bền
Sống vì tiền đổ vỡ
Rèn con từ mới nở
Khuyên vợ lúc mới về
Muốn hiểu cần lắng nghe
Khốn nạn quên mẹ cha
Tốt đẹp hãy bày ra
Xấu xa nên đậy lại
Có ích thì tồn tại
Có hại thì diệt vong
Nhiều tham vọng long đong
Lắm ước mong lận đận
Hay vội vàng hối hận
Quá cẩn thận lỗi thời
Biết được người là sáng
Hiểu được bạn là khôn
Khiêm tốn là tự tôn
Kiêu căng là tự sát
Hứa trước thì khó đạt
Hèn nhát thì khó thành
Thù hận bởi lợi danh
Tranh giành vì chức vị
Giàu sang hay đố kị
Tài trí sinh ghét ghen
Tham giàu thì cuồng điên
Tham quyền thì độc ác
Vì tiền thì dễ bạc
Vì tình nghĩa bền lâu
Người hiểu nói trọn câu
Người dốt tâu phách lối
Có quyền thì hám lợi
Có tội thường xum xoe
Khờ dại hay bị lừa
Nó bừa hay vạ miệng
Đa ngôn thì tai tiếng
Ngậm miệng dễ được tin
Hám lợi hay cầu xin
Hám quyền hay xu nịnh
Thật thà hay oan trái
Thẳng thắn hay bị hại
Thông thái hay bị ngờ
Chiều con quá con hư
Tiền của dư con hỏng
Giàu mạnh thường thao túng
Nghèo vụng dễ theo đuôi
Người tài giỏi khó chơi
Kẻ trây lười khó bảo
Thành tâm thì đắc đạo
Mạnh bạo việc dễ thành
Quân tử thì trọng danh
Tiểu nhân thì trọng lợi
Bất tài hay đòi hỏi
Lộc lõi khó khiêm nhường
Tình nghĩa thường khó quên
Nợ nhân duyên khó trả
Khó thuần phục kẻ sĩ
Khó phòng bị tướng tài
Biết chấp nhận thảnh thơi
Hay hận đời đau khổ
Của quý thì khó giữ
Con cầu tự khó nuôi
Nhà dư của hiếm hoi
Nhà lắm người bạc cạn
Khó gần người quá sạch
Vắng khách tại quá nghèo
Dễ nổi danh kị hiền
Dễ kiếm tiền khó giữ
Kiếp người là duyên nợ
Lành vỡ lẽ thường tình
Bại thành từ lực trí
Thời gian đừng uổng phí
Biết suy nghĩ sâu xa.
Mình chép vào đây để thỉnh thoảng đọc lại cho nhớ - cho ngấm và soi xét lại chính mình.
Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015
8 TIÊU CHÍ VÀNG LỰA CHỌN CỔ PHIẾU
8 TIÊU CHÍ VÀNG LỰA CHỌN CỔ PHIẾU
(Theo quan điểm của Warren Buffet)
1. Doanh thu và lợi nhuận tăng đều
đặn trong thời gian dài:
2. Lợi thế cạnh tranh bền vững
(Rào cản kinh tế mạnh):
- Thương hiệu mạnh; Sản phẩm độc nhất vô nhị;
- Bằng sáng chế, phát minh, bí quyết kinh doanh;
- Quy mô kinh tế khổng lồ; Dẫn đầu thị trường khiến đối thủ khó chen
chân vào;
- Chi phí thay đổi lớn để giữ chân khách hàng.
Bảng so sánh
NÊN ĐẦU TƯ
|
KHÔNG NÊN ĐẦU TƯ
|
Lợi thế cạnh
tranh bền vững
|
Cạnh tranh về
giá
|
Độc
quyền với người tiêu dùng
|
Dạng
sản phẩm hay dịch vụ thông thường
|
Bán
những sản phẩm mà công ty thoải mái tăng giá mà không ảnh hưởng tới nhu cầu
|
Bán
những sản phẩm mà giá là yếu tố quan trọng nhất khi mua hàng
|
Lợi
thế cạnh tranh bền vững khi không có đối thủ cạnh tranh trực tiếp:
- Tỷ
lệ Lãi gộp/DT cao (từ 30% trở lên)
-
Tỷ lệ lợi nhuận cao
-
Lợi nhuận tăng đều
-
Có thể dự đoán sự tăng trưởng của giá trị và cổ phiếu trong tương lai
|
Nhiều
đối thủ cùng bán sản phẩm/ dịch vụ đó:
- Tỷ lệ
Lãi gộp/DT thấp
- Tỷ lệ lợi nhuận thấp
-
Lợi nhuận tăng giảm thất thường
-
Giá trị và giá cổ phiếu tăng chậm trong tương lai
|
Cửa
hàng hay nhà phân phối phải bán sản phẩm này nếu không muốn giảm doanh thu.
Khách hàng có nhu cầu lớn đối với sản phẩm của công ty
|
Nhà
sản xuất đưa ra giá thấp nhất luôn luôn thắng
|
3. Yếu tố tăng trưởng trong tương lai:
-
Phát triển dòng sản phẩm mới;
-
Phát triển công nghệ mới; có bằng sáng chế mới
- Mở
rộng công suất; mở rộng ra thị trường mới.
4. Nợ vừa phải: NỢ DÀI HẠN < (3 tới 4) x LỢI NHUẬN RÒNG.
5. ROE>15%
6. Công ty không phải đầu tư nhiều vào cơ sở
hạ tầng để duy trì hoạt động hiện tại.
Lưu
chuyển tiền tự do/ Doanh thu >5%.
(Lưu
chuyển tiền tự do = LC tiền từ hoạt động
kinh doanh - tiền đầu tư vào cơ sở hạ tầng)
7. Ban lãnh đạo trung thực và có tài đầu tư
tài sản.
8. Giá cổ phiếu thấp hơn giá trị thực
Tiêu chí\
10 năm
|
2014
|
2015
|
2016
|
.....
|
CF (Dự kiến
dòng tiền từ SXKD 10 năm tới)
|
|
|
|
|
DF (tỷ lệ
discout Factor) - lấy LS ngân hàng T12
|
|
|
|
|
DV (discout
Value): giá trị quy đổi
|
|
|
|
|
Giá trị thực của cổ phiếu = Tổng
DV / Số CP đang lưu hành
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)